Tuesday, January 29, 2008

Thao Thức Giữa Những Ngậm Ngùi

Thao thức giữa những ngậm ngùi
Kiếp người viễn xứ, ai cười, ai vui ?
Tha hương, lạc lõng giữa đời
Dõi về quê cũ, lệ rơi lúc nào ?
Biển Đông ngời sóng, xôn xao
Bỗng dưng thấy cả nỗi - đau - cuộc - đời
Lưu lạc giữa tháng năm trôi
Nỗi hờn vong quốc lặng trôi bên mình !

Bờ Vai Bé Nhỏ - Chẳng Mơ Xa


Có một nơi - tên: quê nhà - chữ S
Rách nát, tả tơi, kẻ lê lết không nhà
Bên vỉa hè, bao trẻ thiếu mẹ cha
Người phu gác vẫn mệt nhoài phố chợ

Những khó khăn, oằn lưng - còng gánh nợ
Thế sự quay cuồng, đất nước của tôi !!!
Thân mẹ già đã mỏi gối, tàn hơi
Mái tóc cha đã bạc - vời - cay - đắng

Ở phương này, tôi mong tìm chút "nắng"
Sưởi ấm em thơ, an ủi cụ già
Bờ vai này bé nhỏ, chẳng mơ xa
Nên trao trọn cuộc đời cho nhân thế !

Nối lại vòng tay với những tâm hồn trẻ
Tưới mát cuộc đời, khơi dậy mùa xuân
Suy nghĩ nào còn sót lại cho bản thân ?
Khi quanh mình còn bao điều phiền muộn ?!

Tha Hương


Vừa đôi chín
Cất bước tha hương,
Hành trang gói gọn mang theo
- Cánh diều tuổi nhỏ,
- Dáng dấp lũy tre,
- Câu hò quê mẹ ,
- Và cả tiếng côn trùng,
- tiếng dế nỉ non ! ....

Tròn bao năm,
Soi gương nhìn lại,
Bỗng thấy mình
mất mát những điều chi
và chưa tìm lại được những gì
đã khuất !

Tròn bao năm,
Tuổi thơ giờ tất bật,
Lãng đãng đâu rồi?
Dòng sữa mẹ ngày xưa ?!

Dòng sông xanh,
Khe rạch nhỏ an lành
Mái liếp tranh hiền dịu ?

Tất cả lùi vào trong ký ức
Ngày xưa !

Tròn bao năm,
Mắt lệ giờ khô khốc
Ta ước được trở về
Hôn mảnh đất Việt Nam !

Có những đêm,
Ta trở mình tỉnh giấc,
Thấy gối ướt mềm
giọt lệ của ngày qua
Thấy mất mát - can qua
Thấy quê nhà - đau khổ
Ta giật mình tự nhủ
Nam - Trung - Bắc
ba miền máu mủ
sao vẫn cứ lầm than !?!

Có những hôm,
giữa phố xá đông người
bỗng thấy mình trơ trọi
buồn hiu
mỏi mệt
âm thầm ....
ngày qua !

Có những lúc,
Nhận tin từ quê nhà,
Biết lũ lụt lại về
Biết thiên tai đổ đến

Ta ôm mặt !
Nấc !
Nghẹn !
Vì đâu ?!

Lá thư của em gửi qua,
Ta - tha hương - gục đầu:
Rách rưới - em tôi !
Nghèo nàn - quê mẹ !

Bên xóm nghèo
Còn biết bao em trẻ
Giữa chợ đời
Người phu gác về khuya

Quê hương tôi ?!
Bao giờ được trở về ?!
Góp bàn tay dựng xây thêm cuộc sống
Cho tiếng cười,
Cho ước vọng
Tràn dâng !!!
Cho tình thương,
Cho mọi miền
No ấm !!!

Ta - tha hương
Âm thầm mơ tưởng
Ngày trở về,
Bên đất Việt - Tự - Do