Monday, December 25, 2006

Đánh Thức Tuổi Thơ



Tí tách
mưa cuối mùa
rơi vội ngoài hiên

mỏng manh
sương nửa đêm
nhòa tan lòng phố

bình yên
ta ngồi đây
tìm lại tuổi nhỏ
xa vời
xa

trang thơ cũ mở ra
thấy bóng quê nhà
cánh diều
mạ non
khói chiều
mái rạ
tiếng sáo chiều trên lưng trâu - đứa trẻ
tiếng ru hời - mẹ đưa võng à ơi
cánh cò lả bay theo hương đồng nội
trĩu nặng gánh ngày mùa - hàng xóm thân quen

ngày xưa
tỉnh giấc quê hương
tiếng dế nỉ non nơi gốc rạ
tiếng gọi nhau buổi hừng đông cấy mạ
tiếng bìm bịp gọi mùa
tiếng chim cuốc gọi nhau

ta
ngồi đây
khản giọng gọi
tuổi thơ tỉnh dậy
giữa cuồng quay cuộc sống
xô bồ ngày qua

thản nhiên
gọi chính lòng ta
đừng ngủ quên!

Wednesday, December 20, 2006

Khóc Giùm Dĩ Vãng Trong Tôi


Viễn xứ suốt bấy nhiêu năm
Dưng không cuộc sống thăng trầm - ngày qua
Tha hương - ký ức nhạt nhòa
Tàn hơi kỷ niệm, xót xa dòng đời
Khóc dùm dĩ vãng trong tôi:
Tuổi thơ nhón gót xa rời tầm tay
Cánh diều - mơ ước - hao gầy
Câu hò, lời hát - hôm nay không còn
Bờ đê, khóm trúc - sắt son
Quanh co lối nhỏ hao mòn bước chân
Khói lam ấm áp lan dần
Gốc rơm, gốc rạ - tình thân xóm làng
Nay ngồi khóc kiếp lang thang
Nửa vòng trái đất - bẽ bàng - quê tôi
Khóc cho tình giữa con người
Đang mờ nhạt nét, đang rơi, lạc loài
Khóc cho hạnh phúc ngày mai
Dĩ vãng vuột mất, mắt cay - lệ trào

Khóc cho qúa khứ - nhói đau
Ai người níu kéo hư hao cuộc đời?

Wednesday, December 6, 2006

Khắc Khoải Một Nỗi Quê Nhà


Thân viễn xứ, long đong một nỗi
Nhớ quê nhà, đau nhói tâm can
Quê người, khắc khoải tình thân
Quê nhà đau khổ, nỗi oan không lời

Giữa ngả nghiêng, dòng đời thay đổi
Bao oan nghiệt chẳng cởi nổi đâu
Chợ đời mua bán sang giàu
Bán buôn luôn cả tình sâu một lần

Mong tương phùng ân cần gặp mặt
Mộng đoàn viên, tay bắt, mặt mừng
Châu về hợp phố vui chung
Quê hương trẩy hội, muôn lòng nghĩa nhân

Trói thương đau, chịu phần thua thiệt
Giữa lòng mình, ta kiệt sức rồi
Lệ rơi - lũ lụt khắp nơi
Biết bao ngang trái, ai người tiếc thương?

Ta cũng muốn tầm thường, sống vững
Nhưng hỡi ôi, ta đứng không yên
Quê nhà oan trái khắp miền
Riêng ta viễn xứ - ngả nghiêng ngày về!!!

Tuesday, December 5, 2006

Giao Khúc Gửi Quê Hương 6

Cha nhắc chuyện tuổi thơ
xa lắc
cái thuở:
- trốn học đi bắt dế
- đánh đáo
- thả diều

Mẹ nhắc về khoảng trời
mộng mơ
nơi có:
- hàng me xanh
- cây phượng vỹ
- trang lưu bút
- tà áo trắng
khắc vào tim một thuở xuân thì

Em
ngơ ngác
ngẩn ngơ
chừng như không hiểu nổi

một nơi xa nửa vòng trái đất
bản đồ hình chữ S nhỏ nhoi
Mẹ và Cha mòn mỏi nhớ hoài
tên Việt Nam - gọi Quê Cha Đất Tổ

một nơi xa
có:
- Ngoại bạc phơ tóc trắng
ngóng cửa đợi con cháu trở về
- Nội còng lưng mòn mỏi
trông từng giờ gặp được những đứa con, cháu từ xa
- khúc ruột, núm nhau của Mẹ Cha còn đó
ngày lễ tết, giỗ chạp - đầy đủ họ hàng sum họp
(chỉ thiếu Mẹ Cha & cùng gia đình chúng ta chưa về)

Bây giờ
Em
ngơ ngác
ngẩn ngơ
chừng như không hiểu nổi

nhưng sẽ có một ngày
Em sẽ đặt chân lên mảnh đất quê mình
để cảm hết những gì Mẹ Cha vẫn thường nhắc nhở
để nghe hết hơi thở của Đất Mẹ Việt Nam
để hiểu hết lịch sử, văn hóa Việt của hơn bốn ngàn năm
và gặp lại đầy đủ bà con thân thích
(dù sẽ có người đã ra đi vĩnh viễn)

Giao khúc này gửi lại cho các Em tôi
và cho Việt Nam yêu dấu

Giao Khúc Gửi Quê Hương 5


Nơi đây,
các em của tôi,
lớn lên từ những bình sữa đầy bổ dưỡng,
đến trường có xe đưa, xe đón,
có cha mẹ, người thân chờ, đợi mỗi ngã đường.

Nơi đó,
các em của tôi,
lớn lên từ một thời chịu đựng đói khát,
mái nhà tranh thiếu vách,
chữ nghĩa chưa đủ đếm trên đầu ngón tay,
lang thang từng hè phố:
- lượm bao ny-lông,
- lượm từng vỏ đạn vỡ nát
- lượm từng tờ giấy vụn
tiếng rao mời "vé số!...vé số!..." đến hụt hơi...

Tuổi hoa niên
của các em tôi,

Nơi đây,
là giòng sông xanh màu hy vọng,
là biển khơi không gợi chút sóng,
là khoảng trời không có áng mây che.

Nơi đó,
là gánh còng lưng tần tảo ngày qua
là đổi giọt máu lấy vài lon gạo
là ốm yếu, gầy mòn bên vựa rác, bờ kênh.

Các em của tôi,
ở nơi đây không hề thấy cảnh:
- hàng ngàn đứa bé
không có chiếc quần để mặc trong lúc giá rét, đông sang
- bà mẹ gầy gò
đang che ấm cho đàn con trong mùa lũ lụt, ngập nước
- những trẻ em bằng tuổi các em
bị bán đi làm "niềm vui" của kẻ khác
- những người chị đổi cuộc đời mình
bằng vài trăm đô la rẻ mạt
...
và còn nhiều lắm - Em ơi!

Giao khúc này
xin gửi lại cho dòng đời,
cho cuộc sống,
và cho Các Em Tôi!

Việt Nam ơi!

Saturday, December 2, 2006

Giao Khúc Gửi Quê Hương 4


Các em tôi,
tuổi thơ không được tiếng ầu ơ tha thiết ru hời,
nhưng thay bằng
chương trình truyền hình, hoạt họa:
là Mickey Mouse,
là Animation,
là Games,
là điện toán,.....

giấy khai sanh,
bằng quốc tịch,
tất cả đều đổi thay, xa lạ.

Nhưng,
Các em tôi

Vẫn
luân lưu máu huyết mấy nghìn năm lịch sử,
nồng nàn tình yêu Nước Việt,
ưu tư, lắng lo về quê cha đất tổ,
trau dồi khả năng Việt Ngữ
[chỉ mong rằng có thể đọc được Kiều và những khúc dân ca...],

Người Ta thường hỏi các em những câu
rất thường thôi:
"Em là ai?"

Các em trả lời không cần ngần ngại
[hay suy nghĩ thiệt hơn]:
"Em là người Việt Nam!"

với máu đỏ, da vàng
với dòng văn hiến hơn bốn nghìn năm lịch sử
với non sông gấm vóc
với lịch sử vẻ vang
với chiến tích hào hùng, bất khuất

Em hãnh diện, vui sướng - trả lời rằng:
Em yêu mảnh đất chữ S
- tuy hẹp nhưng chí lớn,
- tuy bé nhỏ nhưng danh vang

Em là dòng giống Tiên, Rồng
ngàn đời lỗi lạc

Các em tôi,
những đứa con của Mẹ Việt Nam
từ năm châu bốn bể

hẹn một ngày
về lại Phong Châu,
quỳ trước đền Hùng Vương,
và thưa cùng các anh linh Quốc Tổ Việt Nam:
"Em là người Việt Nam!"
"Em có một tổ quốc!"
"Em có một quê hương!"

quê hương ấy luôn ở mãi
trong lòng,
trong tâm trí,
trong mỗi cử chỉ em đối xử hàng ngày.

dù ở đâu,
hoàn cảnh thế nào,
điều kiện trưởng thành khác nhau,

Nhưng - Các Em Tôi
vẫn gặp nhau trong một:
tâm hồn Việt Nam
văn hoá Việt Nam
dòng dõi Tiên Rồng
từ bọc trứng của mẹ Âu Cơ bao ngàn năm trước

Giao khúc này gửi lại
Các Em Tôi
và Quê Hương
vẫn còn nguyên giữa tấm lòng viễn xứ.

Giao Khúc Gửi Quê Hương 3

Ở phía bên này đại dương
có một mùa xuân
thiếu áo lụa bay
thiếu tràng pháo chuột
thiếu phong bao đỏ

Còn phía bên kia đại dương
có một mùa thu
không tà áo trắng
không mái tóc mây
không màu mực tím

Bởi cuộc đời và vòng quay cuộc sống
không còn dệt bằng lụa là ước mơ

Em bên kia góc phố quê nhà
rách nát
tay cầm tờ vé số
hoang mang
đầu đội mảnh nón thấm sương đêm
ngơ ngác
chân đạp manh ve chai cuối vỉa hè

Chị nơi đó oàn mình đêm khuya
ngây ngơ
mua bán đời mình trong hẻm vắng
mời mọc
trao đổi cuộc sống giữa tiếng cười
hoang dại
cắn môi soi mình qua mảnh gương đang vỡ

Thử hỏi làm sao?
và làm sao?

Nơi bên này đại dương
sống vui vầy nhung lụa
ngồi phung phí hàng giờ
trong quán xá mênh mang

Nơi bên này đại dương
tuổi thơ không phải là em
những đứa trẻ tóc cháy,
da đen
lao xao chợ chiều lúp xúp

Nơi bên này đại dương
ngõ tối không phải là chị
những mỹ phẩm rẻ tiền
màu môi
giả dối nói cười qua đêm

Nơi bên này đại dương
bạn đã yên ngủ bao năm
không ở giữa củi mục
phân bò
hoang dã xanh lên giữa đất Mẹ

Có khi nào bạn hỏi?
và tôi cũng tự hỏi:

Nơi bên kia đại dương
cha anh đang làm gì?
lất lây qua ngày tháng
dậy từ tờ mờ sáng
chiếc xe xích lô đạp
thấm mấy lần áo mồ hôi?!

Nơi bên kia đại dương
chị và mẹ làm gì?
quần quật từ buổi sớm
cánh đồng khô cằn - nắng
lũ lụt về loang trắng
đường quê đói rách tan hoang?!

Gửi nhé và nhớ nhé
nhớ nhung trong hương cỏ may
mênh mông đồi núi lộng gió

Trao nhé và thấy nhé
chút hy vọng cho hạnh phúc mai sau
vài ước mơ cho đời còn lẽ sống

Và thêm một lần

Giao khúc này
gửi lại cho quê hương!

Friday, December 1, 2006

Giao Khúc Gửi Quê Hương 2


Gọi mênh mông, đón chào ngọn gió
Lang thang rồi hoa cỏ mùa xuân
Cỏ may nay đã ngại ngần
Không còn vướng víu cho gần nhau thêm

Tuổi thơ gửi bên thềm mùa hạ
Ngủ bao năm gốc rạ, khói chiều
Giờ này nhớ qúa thương yêu
Nghe hoang bóng nắng, vườn chiều - quê hương

Giao Khúc Gửi Quê Hương 1


Bên kia bờ đại dương
Một mảnh đất thân thương nhỏ bé
vẫy tay gọi!
ngọt ngào chờ!
thiết tha đợi mãi!

Trên bản đồ thế giới
Một quốc gia - chữ S gầy guộc
khom lưng gánh!
trĩu vai mang!
bạc đầu ước vọng!

Giữa tấm lòng viễn xứ
Một tổ quốc - quê hương mềm mại
cuộn tròn ngủ!
tiếng bán rong!
câu ca dao đồng nội!

Trong hồn người đây, đó
Có bóng hình chữ S nhỏ nhoi

có tiếng rao về khuya
chú bé vô gia cư
buồn - khổ.

có quê diêm tắt lịm
cô bé bán vé số
lạnh - băng.

có cơn mưa bão lớn
mẹ gánh gồng con cái
lánh giông.

có phố hoang lời gọi
chị bán mua cuộc sống
tội tình.

có câu hò tiếng hát
phố thị đông người lắm
ai quen?

Nay vỡ òa ký ức
Tôi nhớ lại hồn quê thuở trước

Nơi có:
Lịch sử bốn ngàn năm
Văn hiến tự bao đời
Bao anh hùng thời đại
Những dấu tích còn nguyên

Nơi có:
Câu ca dao mẹ hiền
Tiếng ru giữa trưa hạ
Có bầy trâu êm ả
Đồng lúa, khói bờ đê

Nơi có:
Chú và Cha không về
Giữa bao tầm đạn dữ
Quên mình làm nghĩa tử
Máu đổ nhuộm làng quê

Nơi có:
Chị và Anh bình yên
Em đến trường học chữ
Tiếng ê a có đủ
Tiếng Đất Việt, ngọt ngay

Nơi có:
Giọt mồ hôi bao ngày
Góp thành nguồn cuộc sống
Những con đường ắp mộng
Vật vã tuổi thanh xuân

Nơi có:
Tình láng giềng ân cần
Thân quen con đường đất
Lũy tre xanh rất thật
Sáo diều thả bay cao

...........................

Mảnh đất nhỏ nhoi
gói tất cả trọn đời mình trong ấy
nay gửi về chút luyến lưu thôi vậy

Bóng địa lý
Câu lịch sử
Truyện cổ tích
Nguồn văn hiến
quyện hồn ta
làm hành trang muôn đời
dù viễn xứ!

Tử Nhi