Monday, April 7, 2008

Nuôi Hy Vọng Từ Hôm Nay


(gửi các chú, bác ... và đặc biệt kính tặng Bố)

Từ thưở bé nào đâu hay biết
Bố trở về, nhất quyết không theo
"Ai đâu gầy yếu, tong teo ?
Xác thân còm cõi, khó điều nhận ra !"

Mẹ ngấn lệ, khóc òa trước ngõ
Giang vòng tay nói: "Bố về rồi"
Con thơ nào biết gì nơi ?
Quay lưng, ngoảnh mặt - rã rời: Bố - Con !

Bố buồn tủi héo mòn ngày tháng
Con chẳng hay - lơ đãng nói, cười
Mẹ thầm lau nước mắt rơi
Làm sao dùng hết nghĩa, lời - giải khuây ?

Theo năm tháng, con nay khôn lớn
Chợt hiểu ra tủi hận ngày nào
"Bố mình chứ phải ai đâu ?
Xả thân vì nước, nát nhàu tấm thân

Vì vận nước muôn phần thất thế
"Người thua cuộc" nuốt lệ trong lòng
"Cải tạo" - Bố phải long đong
Năm (5) năm ròng rã - vợ chồng phân chia

Con thơ dại chưa hề biết Bố
Khi trở về ú ớ gọi tên
Bố giữ hết cả nỗi niềm
Mẹ buồn ngấn lệ u phiền hằn sâu"

Con nay hiểu niềm đau của Bố
Và hiểu thêm nỗi khổ ngàn dân
Nuôi niềm hy vọng ân cần
Gắng công từ những thăng trầm hôm nay

Vết thời gian mỗi ngày đong mãi
Tóc Mẹ Cha còn lại màu gì ?
Bạc trắng hết những nghĩ suy
Nếp nhăn thời thế, lấy gì xẻ chia ?

Đứa con nhỏ nay về nguồn cội
Góp sức mình theo mỗi niềm tin
Mong ngày đất nước yên bình
Muôn nhà đoàn tụ, sáng tình quê hương

No comments:

Post a Comment